Diễn đàn Học sinh và Hội Cựu HS Trường THPT Lê Hồng Phong Duy Xuyên Quảng Nam
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
Diễn đàn Học sinh và Hội Cựu HS Trường THPT Lê Hồng Phong Duy Xuyên Quảng Nam

Forum của những ai đã, đang và sẽ học tại trường THPT Lê Hồng Phong Duy Xuyên Quảng Nam
 
Trang ChínhTrang Chính  Latest imagesLatest images  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  

 

 Nỗi buồn thầm kín...

Go down 
Tác giảThông điệp
ThầnCupid™
Ban quản trị LHPDX
Ban quản trị LHPDX
ThầnCupid™


Age Age : 32
Birthday Birthday : 12/08/1992
Đến từ Đến từ : Four methods
Ngày tham gia Ngày tham gia : 11/06/2010
Tổng số bài gửi Tổng số bài gửi : 588

Nỗi buồn thầm kín... Empty
Bài gửiTiêu đề: Nỗi buồn thầm kín...   Nỗi buồn thầm kín... Icon_minitime21/6/2010, 00:26

Nỗi buồn thầm kín... 675616 ------------NỖI BUỒN THẦM KÍN---------- Nỗi buồn thầm kín... 86179

Có rất nhiều người cảm nhận sự cô đơn theo cách riêng của họ và tôi cũng vậy. Có rất nhiều khoảnh khắc trong cuộc đời khi đối diện với chính mình, một nỗi cô đơn luôn ùa về choán đầy kí ức tôi. khi tôi bỗng một mình òa khóc như một đứa trẻ khi một mình bước trên con đường rộng thênh thang nơi xứ sở, là khi tôi ngồi một mình trong phòng vu vơ nhìn cái bóng của mình phủ trên bức tường, là khi tôi một mình khóc, một mình lang thang, là khi tôi muốn siết chặt bàn tay ai đó mà người đó vẫn không có ở bên và còn nhiều lắm những "là khi...".
Những nỗi cô đơn đó nhiều khi làm tôi đau còn hơn cả một nỗi đau... Nhưng dẫu vậy, đôi khi trong cuộc đời tôi lại cảm ơn những khoảnh khắc cô đơn đó. Vì thường những phút giây đó, tôi có dịp được nhìn lại mình, lại người và lại đời nhiều hơn nữa, để thấu hiểu và nâng niu hơn những gì mình đã và đang có. Tôi cảm thấy mình già và trưởng thành hơn, những bốc đồng và nông nổi của tuổi trẻ bỗng bị nỗi cô đơn dìm xuống. Tôi thấy mình được là mình nhiều hơn!
Khi cô đơn, người ta thường dễ hoài niệm. Hoài niệm về những điều đã có, đã qua. Hoài niệm về những phút giây mà họ đã không thể và không đủ can đảm để giữ chặt nó trong đời, vì một hay nhiều lý do nào đó mà họ đành phải để cuốn trôi. Những thăng trầm cuộc sống và bộn bề công việc chẳng mấy khi cho họ có thời gian để soi lại tấm gương của quá khứ, nhưng khi cô đơn, dù muốn hay không, vùng kí ức ấy vẫn hiện về, nhưng không bằng niềm vui mà thay vào đó là một nỗi buồn sâu thăm thẳm.
Biết bao người đã chất đống nỗi cô đơn của họ lên thành một lâu đài giá băng không có những điều thân thương ở đó, họ ngột ngạt giữa biển người mênh mông không vòng tay sâu rộng. Tôi cũng từng có những nỗi cô đơn trong đời như thế. Và lúc đó tôi thấy thương bản thân mình biết bao nhiêu.
Hẳn cái triết lý sống rằng cuộc sống của mình là do mình sắp đặt, mình vui hay buồn, cô đơn hay không cô đơn đều do mình tạo nên. Điều đó chẳng sai, nhưng ở đời vẫn luôn có những điều nằm ngoài sự sắp đặt và mong muốn của chúng ta. Đâu phải khi ta muốn vui là có thể vui được đâu, đâu phải khi ta muốn tránh xa nỗi cô đơn là ta có thể tránh xa được đâu. Nếu thế thì trong từ điển tiếng Việt sẽ chẳng bao giờ xuất hiện chữ "đơn". Cuộc sống với biết bao nhiêu sắc màu, mỗi người mỗi cảnh, làm sao tránh được những phút giây ta thấy mình cô lập?
Tôi từng đọc một bài báo nói về nỗi cô đơn của đàn ông, và tôi ước gì tôi giống họ. Đối với phụ nữ, nỗi cô đơn là sự ám ảnh trong tâm hồn, nhưng với đàn ông, sự cô đơn chỉ là một cơn gió vô tình. Phụ nữ khi cô đơn cũng tìm đến đám đông, nhưng không phải ai cũng vượt qua được nỗi cô đơn đó đó nhờ đám đông. Đàn ông thì khác, họ luôn tự tin rằng họ thừa sức mạnh để chiến thắng sự cô đơn và không để nó ảnh hưởng đến cuộc sống. Đàn ông không dùng nước mắt để chống lại nỗi cô đơn như phụ nữ mà khi cô đơn, người đàn ông luôn nung nấu một quyết tâm "phục thù" để lấy lại sự thanh thản.
Khi còn nhỏ, tôi không bao giờ biết đến nỗi cô đơn, kể cả khi lúc đó tôi một mình. Nhưng sau này, khi đã bước vào đời, khi đã đi qua ngưỡng cửa của một tình yêu, lớn lên cùng với những thiệt thòi - được mất, tôi mới thấy nỗi cô đơn sao rộng và dài quá. Nhìn vào đôi mắt, đôi môi tôi ngoài đời thực, có người đã hỏi tôi rằng một người sống hồn nhiên và chẳng bao giờ đánh mất nụ cười trên môi như tôi, hẳn tôi chẳng có khái niệm về nỗi cô đơn. Nhưng ẩn sâu đằng sau ánh mắt biết nói và đôi môi biết cười ấy là cả một khung trời mà không mấy ai có thể nhìn thấy được.
Đã biết bao nhiêu lần trong đời, tôi ngồi giữa sân ga nhìn dòng người qua lại, ngồi giữa phi trường nhìn người đến, kẻ đi. Những lúc đó chỉ có tôi một mình, ấy vậy mà tôi lại chẳng thấy cô đơn. Nhưng đã có biết bao nhiêu bữa tiệc, bao nhiêu buổi liên hoan, sau những trận cười vang, tôi lặng lẽ bước ra ngoài, nhìn lên bầu trời sâu thăm thẳm và hít thở cái không khí thật sâu, để tự nói với mình lúc đó rằng: "Thôi nào, hãy quẳng những ý nghĩ viển vông đi để mà sống, mà yêu đời thêm đi nữa". Và đó là lúc tôi ghét cái tâm hồn nhạy cảm của tôi nhất, ghét những suy nghĩ phức tạp của tôi nhất. Tôi chưa bao giờ sợ sự cô đơn khi một mình, ngay cả khi tôi cần một ai đó ở bên, nắm lấy bàn tay tôi. Mà tôi chỉ sợ khi tôi ngồi bên người tôi yêu thương mà tôi vẫn phải rùng mình vì một nỗi cô đơn.
Tôi biết nước mắt là điều phụ nữ tìm đến nhiều nhất khi họ đối diện với nỗi cô đơn, vì chỉ có qua màn nước mắt, người ta mới thấy nỗi cô đơn đó đớn đau đến thế nào. Nhưng còn tôi thì khác, tôi đã học cách mỉm cười khi đối diện với nỗi cô đơn. Không phải bởi vì tôi sợ những giọt nước mắt sẽ càng làm tôi yếu đuối hơn, mà tôi chỉ sợ rằng nước mắt tôi sẽ chẳng thể nào rơi được nữa trong những khoảnh khắc kiệt cùng như thế mà thôi. Bởi thế nên bây giờ, trong những phút cô đơn, tôi lại lặng lẽ... cười. Lúc đó tôi vẫn thấy tôi được là mình nhiều nhất, dẫu khóc hay cười thì cũng thế mà thôi.
Tôi mong cho bạn, cho tôi và cho tất cả loài người trên thế giới này có thể đi qua được nỗi cô đơn sâu thẳm phía tâm hồn một cách nhẹ nhàng và bình thản nhất. Khi đi qua cô đơn rồi, bạn sẽ mỉm cười vì đã sống những ngày trọn vẹn và tiếp tục chắp nối chặng yêu thương.
Về Đầu Trang Go down
 
Nỗi buồn thầm kín...
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» Entry Buồn cho tình yêu
» Buồn ơi, chào mi!
» Khi cô đơn, khi buồn anh nhớ về em - người anh yêu.
» Khát về quê thăm mẹ
» Entry pun` tham` lag

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Diễn đàn Học sinh và Hội Cựu HS Trường THPT Lê Hồng Phong Duy Xuyên Quảng Nam :: Cảm xúc bốn mùa :: Thung lũng tình yêu-
Chuyển đến 
Free forum | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Thảo luận mới nhất