Cả thế giới kinh ngạc về hiện tượng đội tuyển Pháp bị thất bại ngay từ vòng đầu. Là một trong những ứng cử viên khá nặng ký, lại có truyền thống vô địch thế giới kiêm vô địch châu Âu, không ai tưởng tượng Pháp lại có thể không thắng trận nào.
Có đủ mọi thứ tin đồn, phân tích nguyên nhân. Kẻ bảo do huấn luyện viên tồi, kẻ nói do chọn đấu pháp sai, kẻ tin rằng các cầu thủ chủ quan hoặc tệ hại hơn, có bán độ.
Sau khi trở về Paris, đội trưởng đội tuyển Pháp đã gửi một đơn trần tình lên báo chí. Nội dung đơn như sau:
“Tất cả chúng tôi đều quyết tâm rất cao, ai cũng mong mỏi được cống hiến hết mình cho màu cờ sắc áo, xin khán giả chớ nghi ngờ. Vì vậy, trước khi giải diễn ra một tuần, cả đội đã hăng hái ra sân bay để tới Nam Phi. Vé đề xuất phát lúc 3 giờ sáng, nhưng sau khi làm thủ tục, loa thông báo là chuyến bay bị hoãn lại ba tiếng vì lý do thời tiết.
Cả đội tuyển ngồi uống cà phê trong phòng chờ. Chất lượng cà phê tồi nhưng giá rất cao, đã vậy từ lúc kêu tới lúc bưng ra là hơn một tiếng vì cà phê ấy độc quyền của hàng không, khách chẳng muốn uống thì thôi.
Sau ba tiếng, loa lại thông báo chuyến bay tiếp tục hoãn vì lý do kỹ thuật thêm năm giờ đồng hồ nữa. Cả đội đòi quay về thì nhà ga tuyên bố hành lý đã kiểm tra và xếp lên rồi, không lấy ra được.
Các cầu thủ chả biết làm gì, cứ lang thang trong sân bay, một số đánh bài, một số nằm lăn ra trên ghế. Hỏi khách sạn cho khách nghỉ ngơi thì sân bay bảo chưa xây kịp. Ai cũng đói nhưng thực đơn chỉ có mỗi món mì ăn liền, giá cao gấp năm lần bên ngoài.
Cuối cùng, tới nửa đêm thì máy bay cất cánh, toàn đội tuyển đáp xuống Nam Phi vào sáng sớm, ai cũng đói và mệt.
Sau khi xếp hàng làm thủ tục hai tiếng đồng hồ, cả đội ra xe buýt để tới khách sạn. Chạy được mười lăm phút thì xe buýt chết máy do xăng không đạt tiêu chuẩn, cả đội phải xuống đẩy. Chạy thêm nửa tiếng nữa thì tắc đường do Nam Phi đang cải tạo công trình ngầm để chào mừng World Cup, lô cốt đào ở khắp nơi. Lô cốt nào cũng ghi sẽ tháo dỡ trước khi khai mạc nửa tháng nhưng chả ai kiểm tra. Xe buýt không làm sao qua lọt. Chờ đợi mãi, các cầu thủ quá sốt ruột, chưa kể một đội quân bán hàng rong và bán thuốc chữa bá bệnh ùa lên xe mời chào khiến ai cũng kinh hãi. Các cầu thủ bèn lao hết xuống đường, đi xe ôm về khách sạn. Riêng huấn luyện viên gặp phải một ông xe ôm không tốt, ông này chở đi vòng vòng bốn tiếng rồi mới tới nơi, khiến tiền xe ôm bằng tiền máy bay về Paris.
Mặc dù đã đăng ký trước, khách sạn vẫn bảo là hết phòng (sau này điều tra mới biết họ dành cho khách hàng trả giá cao hơn). Các cầu thủ lại nằm vạ vật ngoài hành lang. Mãi tới nửa đêm, mới có vài phòng thành ra ba người phải nằm một giường. Vì sao đội Pháp bị loại tại World Cup 2010?
Mới nằm được một lát thì điện cúp, toàn khách sạn chìm trong bóng tối. Ai chả biết Nam Phi nóng nực, do đó chả cầu thủ nào ngủ được, tất cả cởi trần đứng ngoài sân. Mọi người tranh nhau đi tắm thì nước cúp vì Nam Phi cũng đang mùa khô hạn. Muốn tắm thì phải đi bộ ra suối cách đó năm cây số, mà tắm xong thì không có chỗ thay đồ.
Sau hai ngày như vậy, tất cả cầu thủ đều kiệt sức. Đã thế, các món ăn của khách sạn không bảo quản cẩn thận, thực phẩm mua trôi nổi ở chợ khiến toàn thể đội bị ngộ độc thực phẩm, phải đi cấp cứu ở trạm xá và vẫn phải nằm hai người một giường.
Chính vì các lý do trên, nào ăn uống kham khổ, nào ngủ không trọn giấc, nào bị cắt điện, cắt nước tắm, chưa kể lịch tập luyện và địa điểm tập luyện bị ban tổ chức thay đổi xoành xoạch, khiến các cầu thủ ra sân đi còn không vững, chỉ thua có hai trận là may lắm rồi”.
Sau khi báo chí đăng bản tường trình, nhiều cổ động viên Pháp khóc vì hối hận. Họ gọi các cầu thủ là những anh hùng.
Tái bút: Vài cầu thủ còn nói thêm đường phố ở Nam Phi đầy khói xe và bụi, khiến cầu thủ chưa đá đã thở như hết hơi!